Trong cuộc sống của mỗi chúng ta ai đều có những kỷ niệm, ký ức. Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện của tôi lần đầu Hiến máu tình nguyện.
Hiến máu nhân đạo là một nghĩa cử cao đẹp. Tôi còn nhớ những lần đầu ... khi nghe đài loa, rồi những đứa bạn rủ đi hiến máu, tôi lo sợ lắm!
Nào là: cái kim tiêm to như thế kia chọc vào chắc đau lắm, lấy ngần ấy máu chắc mình ngất mất thôi, kim ấy không biết bao nhiêu người dùng rồi lại truyền nhiễm thì sao nhỉ ...? bao nhiêu thứ vẩn vương trong đầu. Cho đến một ngày, xem được đoạn video về những người bệnh nhân bị thiếu máu, từng hơi thở yếu ớt của họ, những chia sẻ đẫm nước mắt ấy đã thôi thúc động lực trong tôi. Tôi đăng ký làm tình nguyện viên của một chương trình Hiến máu nhân đạo. Lần đầu được nhìn thấy cái cách mà nhân viên y tế lấy máu. Từng bạn trẻ ai nấy cũng đều hào hứng, vì họ biết, họ đang hiến dâng cho đời những nghĩa cử thật cao đẹp. Có những em còn ít hơn tôi vài tuổi hay cả những bác nay đã ngoài 50. Tôi thấy lòng như nhen lên một ngọn lửa thôi thúc. Đi thôi, đi tới bàn đăng ký và điền vào mẫu đơn thôi chàng thanh niên. Thật may mắn là tôi đủ điều kiện tiêu chuẩn. Nhìn những người đi thử máu mà không đủ điều kiện, họ buồn bã và tiếc nuối nhường nào. Tôi tới vỗ vai và động viên họ "không sao đâu các bạn trẻ, tôi sẽ thay các bạn làm công việc ấy". Nằm xuống ghế, được bạn tình nguyện viên nhiệt tình hỏi han cho bớt nghĩ ngợi. Rồi từ từ mũi kim đầu tiên ấy được đưa nhẹ nhàng vào ven khuỷu tay. Tôi chỉ thấy hơi nhói người. Rồi mọi thứ lại trở về bình thường. Nhắm mắt thư giãn có một lúc thôi là chị nhân viên y tế đập vào vai tôi và bảo: nào chàng thanh niên, xong rồi đấy. "Ồ thật á, thật là xong rồi á." Tôi chẳng thấy đau đớn gì cả. Trong lòng trào lên niềm xúc động khó tả. Vậy là tôi đã có "lần đầu tiên" . Những giọt máu ấy sẽ góp phần cứu chữa cho những bệnh nhân hiểm nghèo, mất máu ... Tôi cảm thấy mình có ích và có giá trị hơn bao giờ hết. Mọi thứ đều khó diễn tả thành lời. Khi đã có "lần đầu tiên" thì lần thứ 2, thứ 3 và những lần sau đó thật nhẹ nhàng và thoải mái biết bao.
Trở về với cuộc sống hằng ngày nhưng trong tim tôi vẫn còn thổn thức về máu. Tôi thường hay tâm sự với bạn bè về ý nghĩa nhân văn của việc hiến máu rất nhiều bạn đã cùng tôi và gia đình cùng đi hiến máu định kỳ. Nhưng không phải việc gì cũng đều trải hoa hồng cho chúng ta đi các bạn ạ, nhiều lúc cùng bị áp lực từ chính những người thân của mình lắm chứ. Mọi người cứ thường nghĩ "1 giọt máu bằng 6 bát cơm" nên đi hiến máu hại sức khỏe và không tốt. Do vậy gia đình, các bạn đều khuyên, ngăn cấm đi hiến máu vì sợ ảnh hưởng đến sức khỏe. Thậm chí, có người còn tới tận nhà gõ cửa, mắng chửi gia đình tui, chỉ vì tôi vận động, dụ dỗ con nhà người ta đi hiến máu chứ!
Nhưng với quan niệm của tôi là “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Tôi sinh ra trong gia đình hạnh phúc, gia đình tôi có 9 anh chị em và 2 người mẹ. Bố tôi có 2 phu nhân, mẹ Cả tôi sinh được 7 anh chị, còn Mẹ tôi sinh được 2 anh em. Tôi lớn lên trong sự bao bọc của gia đình, người thân, và sự yêu thương lớn nhất của các mẹ, các anh chị. Các anh chị thường hay dạy dỗ chúng tôi, là nguồn động viên chúng tôi phải luôn thương yêu nhau, ai cũng là anh, là chị. Chuyện vì sao có thêm 2 đứa e đó là của thế hệ về trước anh, chị, các e đều là người không có lỗi. Cũng chính từ sự yêu thương ấy nên trong người tôi luôn có sự khác biệt không cần tính toán thiệt hơn về tình yêu thương đồng loại cho lắm. Tôi cũng chẳng nhớ mình hiến máu tình nguyện được bao nhiêu lần nữa chắc cũng khoảng 10-11 lần gì đó. Với tôi hiến cho ai, hiến cho đơn vị nào giờ đây nó không còn là quan trọng nữa. Quan trọng nhất giọt máu của mình nhanh chóng tới, sẻ chia, giúp đỡ người bệnh đang trong lúc cần máu để duy trì sự sống.
Tôi còn nhớ lần thứ 5 hiến máu. Lúc đấy là khi đang lướt facebook, đọc được thông báo khẩn cấp cần hiến máu cho một bệnh nhân mổ tim. Ồ, trùng với nhóm máu của tôi. Không nghĩ ngợi gì cả, tôi phi xe ngay đến Bệnh viện tim Tâm Đức tại quận 7 quãng đường từ Bình Dương lên tương đối xa chắc khoảng 30km do không quen đường đi còn bị lạc nữa chứ. Tới nơi tôi đi vào phòng xét nghiệm điền thông tin và hiến máu. Lại một lần nữa xúc động, xúc động đến trào nước mắt... Mình đã kịp thời cung cấp cho bệnh viện đơn vị máu để cứu sống người bệnh. Và trên đời này, tôi biết, còn rất nhiều bạn trẻ có lòng hảo tâm như tôi. Nhưng còn nhiều bạn dè dặt và lo ngại như lần đầu tiên của tôi vậy. Các bạn à, hãy vượt qua rào cản và định kiến của bản thân, hãy cất bước đôi chân và chia sẻ sự nồng ấm từ trái tim của bạn. Một giọt cho đi, một mảnh đời ở lại.
Cũng từ ngày đi hiến máu tôi quen rất nhiều bạn mới có cùng chung sở thích, cùng nhau chia sẻ những khoẳnh khắc về hiến máu cũng như những tâm sự về những lần hiến máu.
Có bạn nào chưa đi hiến máu bao giờ không, có bạn nào quen tôi không? Có bạn nào thích sở thích của tôi không? Tôi thích chơi với các bạn có cùng chung sở thích về hiến máu cứu người lắm. Các bạn đọc bài viết của tôi có còn ngần ngại đều gì không đó, hãy cùng tôi đi hiến máu nhé!
Hãy đăng ký tham gia hiến máu sớm nhất để chúng ta có đủ những đơn vị máu cứu giúp người bệnh. Mỗi tấm lòng của chúng ta đều đáng được trân trọng và tri ân.
Trên đó là vài dòng tâm sự của Xuôi rất cám ơn các bạn đã đón đọc, các bạn còn ngần ngại gì không hãy cùng chia sẻ với Xuôi nhé!
- Mỗi lần hiến máu của chúng ta có thể cứu 3-4 bệnh nhân lúc gặp khó khăn về máu.
- Hiến máu cứu người là nghĩa cử cao đẹp.
- Hiến máu cứu người, vui cười hạnh phúc.
Bài dự thi của tác giả: Vũ Văn Xuôi
Cách thức tham gia: Cuộc thi sáng tác: Hiến Máu Nhân Đạo Trong Tôi Chi tiết về thể lệ cuộc thi: https://www.facebook.com/pg/tthienmau/photos/?tab=album&album_id=1800744476848328 |